Chị máy bay dâm dục cho tôi lút cán lồn sướng quá

“Phải kết thúc hắn ta thôi, anh Hoàng yêu thương tin tưởng mình, không được để dục vọng kéo mình xa anh ấy,” Thư tự nhủ, tay siết chặt khăn, lòng nặng trĩu vì dòng tin nhắn, “Thư, anh nhớ em, gặp anh chút được không?” Hai ngày trước làm cô run rẩy hôm trước. Thư rên nhỏ:
“Ư… anh… đừng mà…”
“Em không muốn đâu, anh dừng lại đi…”
Nhưng cơ thể phản bội, chân cô run không đẩy anh ta ra, hơi thở dồn dập. Nam cười, “Ừ, anh ghé thăm Thư và bé, mưa lớn quá, ngại quá làm phiền vợ chồng em,” giọng tỉnh bơ. Thư ôm anh, lòng thêm rối, “Mình lại để Nam chạm vào, mình tệ thật, Hoàng tốt thế này sao mình lại như vậy chứ,” cô tự trách, khoái cảm với Nam vẫn âm ỉ, “Phải dừng lại, không được để xảy ra lần nào nữa, nếu không chắc chắn anh Hoàng sẽ biết.” Thư quay sang ôm bé Ngọc ngủ, tay run run, “Phải từ chối hắn ta thật dứt khoát, không để Hoàng nảy sinh nghi ngờ thêm,” nhưng nàng biết dục vọng như mưa dầm, có thể sẽ dẫn lối cô vào cám dỗ sâu hơn, mở ra căng thẳng kín đáo nhưng đầy kích thích ở phía trước.